Trang chủ

Thái Căn Đàm

TRỞ VỀ TỰ NHIÊN, NHỚ LẠI CHUYỆN XƯA

HỒI QUI TỰ NHIÊN, THUẬT CỔ SƯỚNG HOÀI

Kết bạn với những người phàm tục nơi phố phường chi bằng kết bạn với ông lão trong hang núi sâu. Thăm viếng quan lớn quý nhân chi bằng đi thăm hỏi những người dân bình thường thân cận. Nghe những lời gièm pha ở đầu đường xó chợ chi bằng nghe tiếng hát của người tiều phu xa xa vọng lại. Bàn luận về những hành vi tùy tiện và những hành động thích đáng của con người ngày nay chi bằng nói về những ngôn từ, hành động tốt đẹp của các thánh hiền xưa.

ĐIỂN CỐ XỬ THẾ

Nhà thơ Tô Thuấn Khâm đời Bắc Tống tính tình khảng khái, có chí lớn, đã từng làm quan thị vệ, ông chấp hành luật pháp rất nghiêm minh, không sợ cường hào. Đối với mấy tên quan lại cường hào hống hách ngang ngược trong huyện, ông trừng phạt nghiêm khắc, rất được nhân dân yêu quí. Tô Thuấn Khâm phóng khoáng, thích uống rượu, ông ở nhà người em vợ Đỗ Diễn (đại thần Bắc Tống), mỗi tối đọc sách ông đều phải lấy rượu làm bầu bạn. Một lần Đỗ Diễn âm thầm quan sát Tô Thuấn Khâm đọc sách, khi ông đọc “Hán thư - Trương Lương truyện”, đến đoạn Trương Lương đâm Tần Vương, ông vỗ tay: “Thật đáng tiếc! Không trúng!”, rồi uống một hơi. Lại đọc “Sử ký - Lưu Hầu thế gia”, đến đoạn Trương Lương và Lưu Bang gặp nhau ở chỗ Trần Lưu, ông đập bàn nói: “Quân thần gặp nhau, thật khó được thế này!”. Lại bưng rượu uống cạn. Đỗ Diễn cười bước vào nói với Tô Thuấn Khâm: “Có đồ nhắm ngon thế này, uống một vò thì cũng không nhiều!”. Từ đó, việc Tô Thuấn Khâm nhắm rượu bằng “Hán thư” được truyền lại thành giai thoại. So sánh ra, một số người thích thêm thắt, bình luận về người khác vì vậy gây nên thị phi. Chi bằng, như Tô Thuấn Khâm, gửi tình cảm vào sử sách, lĩnh hội sự khoáng đạt của cổ nhân.

Bình luận