KHẢM KHA THẾ ĐẠO, NẠI NHI SANH TRÌ
Tục ngữ có câu: “Leo núi phải nhẫn nại ở những đoạn dốc cao hiểm trở khó trèo, đi trên tuyết phải nhẫn nại ở những đoạn cầu nguy hiểm”. Ý nghĩa sâu xa của chữ “nại” ở đây ví như sự hiểm ác đáng sợ âm thầm trong lòng người, thói đời trớ trêu khó lường, nếu không thể dùng một chữ “nại” để chống đỡ thì hầu như không thể không rơi vào vực sâu hiểm trở.
ĐIỂN CỐ XỬ THẾ
Nhà quân sự nổi tiếng thời đầu Tây Hán là Hàn Tín, trước khi thành danh cuộc sống vô cùng cực khổ vất vả. Một thanh niên ở quê ông là Hoài Âm, sỉ nhục Hàn Tín rằng: “Ngươi tuy thân hình cao lớn, thích mang theo đao kiếm, nhưng kỳ thực chỉ là một thằng quỷ nhát gan thôi”. Rồi lại bị người ở địa phương sỉ nhục: “Nếu ngươi không sợ chết thì cầm kiếm đâm ta; nếu ngươi sợ chết thì quỳ xuống cho ta ngồi lên”. Hàn Tín thăm dò ý tứ thận trọng rồi cuối cùng ông quỳ xuống. Những người trên phố đều cười nhạo Hàn Tín, cho rằng ông là một kẻ nhát gan. Nhiều năm sau, khi đã được phong làm Tề Vương, Hàn Tín nhớ lại việc này, sai người tìm kẻ đã từng sỉ nhục mình trước đây, cho kẻ đã từng bắt mình quỳ xuống cho hắn ngồi lên làm trung úy, rồi nói với các tướng sĩ rằng: “Đây là một tráng sĩ. Khi ông ấy sỉ nhục ta, lẽ nào ta không muốn giết ông ấy? Nhưng giết ông ấy lại chẳng có ý nghĩa gì, vì vậy ta đã nhẫn nại chịu sỉ nhục nhất thời, để đến bây giờ ta hoàn thành công danh đại nghiệp”.