Trang chủ

Thái Căn Đàm

PHÀM TỤC CÓ KHÁC NHAU, NHƯNG CŨNG KHÔNG CẦN LỰA CHỌN

PHÀM TỤC SAI BIỆT, VÔ TU THỦ XẢ

Sự vật trong trời đất, tình cảm trong các mối quan hệ của con người, sự tình trên thế giới được nhìn với đôi mắt phàm tục thì mọi thứ đều khác nhau, nếu nhìn bằng ánh mắt siêu thế tục thì mọi việc lại bình thường như nhau. Có gì khác biệt, có gì phải lựa chọn đâu?

ĐIỂN CỐ XỬ THẾ

Nhà văn học, kiêm thư pháp nổi tiếng thời Đông Hán - Thái Ung là người có tâm trí cao minh. Thái Ung sống thời Trần Lưu, có người hàng xóm mời ông đến nhà uống rượu. Vì bận công việc Thái Ung quên mất giờ, khi đến nhà chủ thì trong nhà đã cụng ly cụng chén, lại còn có đàn nhạc trỗi lên rất vui vẻ hào hứng. Thái Ung đi đến phòng bên cạnh âm thầm thưởng thức, lắng nghe thật cẩn thận và không kềm nổi sự kinh ngạc: Sao tiếng đàn vang lên đang mang ý chết chóc? Ông cảm thấy có điều gì không hay, vội nhẹ nhàng cất bước quay về. Người phục vụ bẩm báo với chủ nhà: Thái Ung đã đến và vội vàng rời khỏi. Chủ nhà bèn đuổi theo Thái Ung, mời ông quay lại và hỏi nguyên cớ, Thái Ung thật tình kể lại. Mọi người đều cảm thấy kỳ lạ, người đánh đàn giải thích với ông: “Khi tôi đàn thì trông thấy một con bọ ngựa hướng về con ve đang bò ra từ trong góc tối, rồi con ve bay đi mất, con bọ ngựa vẫn lưỡng lự chần chừ ở đó, tâm hồn tôi bị thu hút vì điều này, lo sợ rằng con bọ ngựa sẽ mất cơ hội bắt được con ve, lẽ nào trong lòng có ý nghĩ này mà lại bộc lộ ra tiếng đàn sao?”. Thái Ung cười nói: “Tiếng nói từ đáy lòng của người chơi đàn và tiếng đàn tương thông với nhau, vì vậy tiếng đàn của anh đủ để tạo nên sự hiểu lầm”. Thái Ung có thể cảm nhận được sát khí trong tiếng đàn lịch sự tao nhã thì đích xác là một người tâm trí cao minh, kỳ diệu bất phàm.

Bình luận