Trang chủ

Thái Căn Đàm

SỨC SỐNG TỰ NHIÊN KHÔNG NGỪNG BÙNG PHÁT

CƠ THẦN XÚC SỰ, ỨNG VẬT NHI PHÁT

Khi vạn vật yên tĩnh không một tiếng động, bỗng nghe tiếng chim hót lảnh lót, sẽ khơi gợi những tình cảm nhã hứng; khi hoa cỏ đã khô cháy héo tàn, bỗng trông thấy một bông hoa mạnh mẽ nở rộ, sẽ khiến tâm hồn xúc động và trỗi dậy sức sống vô hạn. Có thể thấy bản chất của vạn vật không hoàn toàn tàn lụi mà sức sống vẫn tiềm tàng, không ngừng sinh sôi, nảy nở.

ĐIỂN CỐ XỬ THẾ

Yến Thù - nhà thơ nổi tiếng đời Bắc Tống, từ nhỏ ông rất thông minh hiếu học, khi còn trẻ đã được hoàng thượng bổ nhiệm làm tập hiền học sĩ. Khi ông nhậm chức quan, một lần trên đường đến Hàng Châu đi ngang qua Chuẩn Dương, lúc nghỉ ngơi ở miếu Đại Minh, ông trông thấy một bài thơ viết trên tường, Yến Thù cho rằng bài thơ này cực kỳ hay. Có người nói với ông: “Đây là bài thơ của giang đô úy Vương Kỳ”. Thế là Yến Thù phái người đi mời Vương Kỳ đến, cùng dùng bữa với Vương Kỳ, sau bữa cơm lại cùng ông đi tản bộ bên bờ hồ. Thời tiết đang vào cuối xuân, trên mặt hồ có rất nhiều hoa rụng, nhìn cảnh đẹp này trong lòng Yến Thù rung động, làm ngay một câu thơ: “Vô khả nại hà hoa lạc khứ”. Vương Kỳ nghe xong thì đáp tiếp một câu: “Tự tằng tương thức yến qui lai” (Không thể đành thôi, hoa cứ rụng. Dường như biết nhau, én quay về). Yến Thù hết lòng khen ngợi câu thơ này, vì vậy mà ông lại càng xem trọng Vương Kỳ hơn nữa.

Bình luận