TRÌ THÂN VẬT KHINH, DỤNG Ý VẬT TRỌNG
Một chính nhân quân tử có tu dưỡng cần hiểu rõ mình, tu thân dưỡng tính không thể khinh suất nóng nảy dễ bị gây phiền nhiễu từ tác dộng bên ngoài mà đánh mất hứng thú nhàn nhã tĩnh lặng: suy nghĩ không thể quá cố chấp sẽ bị ràng buộc bởi những tác nhân bên ngoài mà đánh mất đi sức sống hoạt bát tự nhiên.
ĐIỂN CỐ XỬ THẾ
Từ Hà Khách thời Minh là một người thích đi du lịch đây đó, một hôm ông lên chiếc thuyền nhỏ do mẹ đưa đến và nói: “Mẹ thường hỏi chí hướng của con ở đâu, hôm nay xin mẹ hãy đi xem”. Nói xong ông chèo thuyền ra sông, phong cảnh sông nước đẹp tuyệt vời dần dần hiện ra trong mắt mẹ. Thấy tâm trạng mẹ hết sức vui tươi, Từ Hà Khách bèn nói: “Đây mới chỉ là bắt đầu, những thứ đẹp hơn, xúc động lòng người hơn còn ở phía trước”. Một lúc sau chiếc thuyền nhỏ tiến vào eo sông, cảnh sắc càng thêm tuyệt diệu, non xanh nước biếc, người mẹ đắm chìm trong cảnh sắc tuyệt vời. Lúc này Từ Hà Khách mới nói với mẹ: “Chí hướng của con ở núi non sông nước của đất nước mà không ở trên con đường làm quan. Nếu nhất định bắt con phải đi theo con đường làm quan, con sẽ mất đi sức sống, vì vậy con không thể làm quan theo ý mẹ được, xin mẹ tha thứ cho con”. Mẹ ông nói: “Người xưa nói: Quân tử có tu dưỡng phải hiểu được chính mình, con đã không quan tâm đến con đường làm quan mà chí lớn ở sông núi thì con hãy cứ theo lý tưởng của mình mà làm”.