Trang chủ

Thái Căn Đàm

GIỮ MIỆNG PHẢI KÍN, Ý NIỆM ĐỀ PHÒNG PHẢI CHẶT CHẼ

THỦ KHẨU TU MẬT, PHÒNG Ý YẾU NGHIÊM

Miệng là cửa của tâm, nếu không kiểm soát được những điều nói ra từ miệng mình thì sẽ để lộ rất nhiều điều cơ mật; ý nghĩ là đôi chân của tâm, nếu đề phòng ý nghĩ không nghiêm thì nó sẽ đi theo con đường tà ác.

ĐIỂN CỐ XỬ THẾ

Học trò của Khổng Tử là Tử Lộ hỏi thầy: “Đại phu nước Lỗ nằm ngủ trên giường trong thời gian chịu tang hai mươi bảy tháng sau khi cha mẹ mất thì có lễ nghĩa không?”. Khổng Tử nói: “Ta không biết”. Tử Lộ đi ra nói với Tử Cống: “Ta cho rằng thầy chẳng biết gì, vẫn còn một số lễ nghĩa thầy không biết!”. Tử Cống nói: “Tôi đi hỏi thầy giúp anh”. Tử Cống hỏi Khổng Tử: “Chịu tang ngủ trên giường có phải lễ không?”. Khổng Tử nói: “Điều đó không phải lễ”. Tử Cống đi ra nói với Tử Lộ: “Anh nói thầy có một số điều không biết sao? Thầy vẫn là người uyên bác, chỉ vì anh hỏi không đúng. Theo qui định của lễ tiết, sống với đại phu không nên nói những việc đại phu làm đúng hay sai. Phải biết đề phòng ý nghĩ nghiêm ngặt, giữ mồm giữ miệng, thầy không muốn vì điều này mà phản bội lễ nghĩa!”.

Bình luận